Giáo hoàng Giáo_hoàng_Hônôriô_III

Bầu cử

Ngày 18 tháng 7 năm 1216, mười chín hồng y họp tại Pérouse, nơi Giáo hoàng Innôcentê II qua đời để bầu người kế vị, Cencio Savelli đã được chọn.

Thập tự chinh V

Ông đã có những dự định về việc phục hồi cuộc thập tự chinh thứ năm đã được vị tiền nhiệm của ông bắt đầu. Cùng với vua Hungary là Andrew II (1205 - 1235), ông tổ chức cuộc Thập Tự chinh V và rồi cũng kết thúc trong ê chề.

Vị Giáo hoàng đã xúc tiến những công việc chuẩn bị cho cuộc thập tự chinh. Ông thu một tô phần mười đặc biệt, Giáo hoàng và mỗi Hồng y phải đóng góp thêm một phần mười nữa trong vòng ba năm và các Giám mục một phần mười hai lợi tức của họ. Nhưng số tiền này vẫn không đủ.

Ông cho đăng quang Pierre de Courtenay (tháng 4 năm 1217) làm hoàng đế Constantinôpôli. Hoàng đế mới này đã bị bắt và chết mà chưa có thể ứng tiền trước. Vậy Honorius III nóng lòng chờ đợi sự giúp đỡ của Frederic II, người đã thề là sẽ lên tàu năm 1217. Năm 1220, Friedrich II được bầu làm hoàng đế và đăng quang tại Rôma, nhưng ông đã tiếp tục trì hoãn công cuộc viễn chinh của ông để chờ thời.

Chiến dịch Ai Cập đã thất bại với việc mất Damiette (8.9.1221). Vua Andrew II của Hunggari và các quân thập tự chinh khác đã vây lấy Damiette nhưng chiến thắng này không kéo dài. Ngày 21 tháng 6 năm 1225, đã được ấn định là ngày Frederic II phải ra đi, và Hônôriô II đã tổ chức lễ hôn phối của ông này với Isabelle, người thừa kế Vương quốc Jêsusalem để cuối cùng thúc đẩy ông phải ra đi. Sau đó, Frederic đã ký hiệp ước San Germano vào tháng 7 năm 1225 để có được một sự trì hoãn mới là hai năm.

Honorius III ủng hộ cuộc Thập tự chinh của người Albigeois diễn ra trong miền nam nước Pháp. Ông làm cho Simon de Montfort vững tin vào việc chinh phục các lãnh thổ của Raymond de Toulouse và làm thế nào để đạt được sự giúp đỡ của vua nước Pháp là Louis VIII của Pháp, người mà ông đồng ý cho vây và lấy Avignon mặc dù Frederic II phản đối vì xem nó là một thành phố của hoàng đế.